Ngày nay, chúng ta đã quá quen với việc phản ứng lại một tình huống thay vì chủ động tiếp cận. Chúng ta nhìn thấy điều gì đó đang xảy ra trước mắt, chúng ta đưa ra ý kiến về tình huống đó (gây ra nhiều tác hại hơn), chúng ta đợi cho đến khi về nhà rồi mới cố gắng áp dụng các công thức của mình để cải thiện tình hình cho toàn thể nhân loại. Hơn nữa, chúng ta thường thiền định hoặc áp dụng các công thức của mình để cải thiện các tình huống mà chúng ta cho là xấu, và chúng ta không chủ động áp dụng công thức của mình cho những gì chúng ta cho là tốt.
Nhưng tại sao chúng ta phải phân biệt mọi thứ tốt hay xấu, sao không thể đơn giản mọi thứ?
Chúng ta cần bắt đầu áp dụng công thức của mình cho mọi thứ chúng ta cảm nhận được: sống trong trạng thái thiền. Nói một cách khác là: Áp dụng liên tục. Gửi năng lượng đến chiếc đồng hồ báo thức đã đánh thức chúng ta vào buổi sáng, đến tách cà phê chúng ta uống, đến con cái chúng ta, đến những ngôi nhà chúng ta ngang qua trên đường đi làm, cho sếp của chúng ta, và còn cho những suy nghĩ và cảm xúc của chúng nữa. Dù tốt hay xấu, áp dụng liên tục là cách duy nhất để giúp cho toàn thể nhân loại.
Bạn có thể tự nghĩ rằng nhiệm vụ nhỏ này rất dễ dàng. Tuy nhiên, tôi khuyến khích bạn từ nay nên áp dụng liên tục cho chính mình. Nó có thể không dễ dàng như suy nghĩ ban đầu của bạn.
Thầy từng nói: Những công thức này rất đơn giản, tuy nhiên, chúng không hề dễ dàng.
Chia sẻ của tuần này: Sự khác biệt giữa đơn giản và dễ dàng là gì?